Hãy sống hết mình đi vì tuổi trẻ chỉ đến một lần!

09:00 - 16/12/2016

Cuộc sống là một hành trình không hồi kết. Trớ trêu thay, tuổi trẻ lại có điểm dừng. Ấy vậy mà, dường như đôi lúc ta vô tình quên mất điều này.

An phận - Đứng trước cuộc sống xô bồ đầy bon chen này, có nhiều bạn trẻ thường mệt mỏi và chọn giải pháp an toàn cho mình bằng cách “an phận”. Tôi dám chắc rằng, không một người trẻ nào chưa một lần muốn nổi loạn, muốn hét thật to, muốn chạy thật xa khỏi cuộc sống mà mình đang sống, dù cho cuộc sống đó có êm đềm hay đầy sóng gió. Từ “an phận” chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của tuổi thanh xuân, trong nhiệt huyết của tuổi trẻ. Với lứa tuổi đang hừng hực máu lửa này, họ chọn từ “an phận” để che đậy nỗi sợ bên trong bản thân mình, sợ chê bai, sợ thất bại, sợ cười nhạo, sợ sự dèm pha của dư luận và sợ cả thành công. Đầu chưa một lần nghĩ, sao lại biết không thông? Tay chưa một lần nắm, sao lại biết không chặt? Chân chưa một lần bước, sao lại biết không tới? Mắt chưa một lần ngắm, sao lại biết không đẹp? Vậy nên, khi ta trẻ, đừng an phận khi dòng chảy nhiệt huyết trong ta còn đang cuộn trào thôi thúc ta tô màu cho cuộc sống.
Tuổi trẻ là để sống và trải nghiệm chứ không phải sống mòn và sa đọa.

Tuổi trẻ là để yêu, để thương, ghét, giận, hờn có chừng mực chứ không phải bất chấp tất cả để hủy hoại cuộc đời.

Đến ông hoàng Xuân Diệu với sự ngông chất ngất của mình khi tự vỗ ngực bảo rằng:

“Ta là Một, là Riêng, là Thứ nhất
Không có chi bè bạn nổi cùng ta”
.......
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn

Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại

Vì tuổi trẻ chẳng“hai lần thắm lại” nên hãy tô màu tuổi trẻ bằng gam màu của những ngây ngô, khờ dại, của ý thức trách nhiệm, của đam mê, hoài bão, của yêu thương cuồng nhiệt, để tuổi trẻ trường tồn với thời gian và sống mãi trong ta.

Thế nên, hãy sống để một ngày không phải hối tiếc mà thốt lên hai từ“Giá như…”.

Don’t say:“if…”
Let’s say: “Do it!”

Đăng ký để nhận thông tin
Bình luận

Tin cùng chuyên mục